词典乱根
乱根
词语解释
乱根[ luàn gēn ]
⒈ 祸乱的根源。
引证解释
⒈ 祸乱的根源。
引汉 焦赣 《易林·大有之咸》:“牝鸡雄晨,主作乱根。”
郭沫若 《女神·夜》诗:“你是贫富、贵贱、美恶、贤愚一切乱根苦蒂的大熔炉。”
相关词语
- yī sī bù luàn一丝不乱
- tuō gēn托根
- luàn sī乱丝
- gēn xíng根行
- gēn sì根嗣
- yáo luàn摇乱
- gēn dùn根钝
- gēn chú根除
- luàn méng乱萌
- mí liú mō luàn迷留摸乱
- sù gēn宿根
- zhuī gēn xún dǐ追根寻底
- shì luàn饰乱
- luàn le tào乱了套
- gēn gū jì báo根孤伎薄
- dào gēn道根
- mìng gēn命根
- luàn zá zá乱杂杂
- rǎng luàn攘乱
- liú gēn刘根
- chǎo luàn zǐ吵乱子
- táo gēn桃根
- dié luàn fēng kuáng蝶乱蜂狂
- yán luàn言乱
- jiàn luàn僭乱
- gū gēn孤根
- gé gēn葛根
- luàn shì乱视
- xuē zhū jué gēn削株掘根
- chǎn cǎo chú gēn铲草除根