词典卖放
卖放
词语解释
卖放[ mài fàng ]
⒈ 受贿私放。
引证解释
⒈ 受贿私放。
引明 李开先 《中宪大夫思州府知府梧冈王君墓志铭》:“君至 江油 等处,访知旧弊,乃官取羡餘,卖放大户。”
《隋唐演义》第三三回:“将军讲得有理,只不要路上卖放了,又来我们集上做贼。”
《清史稿·食货志六》:“至是,御史 晋昌 復言巡役勒索,胥吏卖放,特派 满 汉 御史各一,专司稽查,一年而代。”
国语辞典
卖放[ mài fàng ]
⒈ 受贿私放罪犯。
引元·郑廷玉《后庭花·第二折》:「你丈夫卖放了人,你必然知情。」
⒉ 引申指欺骗。
引《西游记·五二回》:「这是那个去处,却卖放人!」
相关词语
- háo fàng bù jī豪放不羁
- chén fàng shì辰放氏
- fàng niú guī mǎ放牛归马
- fàng liàng放量
- fàng lóng rù hǎi放龙入海
- fàng jiě放解
- fàng yàn kǒu放焰口
- diǎn fàng点放
- fàng làng wú jū放浪无拘
- mài tóu mài jiǎo卖头卖脚
- mài bīng卖冰
- fàng dǎi放歹
- hóng fàng宏放
- fàng dà放大
- chù fàng黜放
- mài shǒu卖手
- mó fàng模放
- qí fàng齐放
- shē fàng奢放
- mài guāi nòng qiào卖乖弄俏
- dǔn mài趸卖
- gōng mǎi gōng mài公买公卖
- sā lài fàng pō撒赖放泼
- zhuān mài专卖
- fàng yuǎn放远
- fàng chù放绌
- mài zhuàng dīng卖壮丁
- qín qióng mài mǎ秦琼卖马
- yī huā dú fàng一花独放
- mài jiāo卖交