词典盲孔	
	盲孔
词语解释
盲孔[ máng kǒng ]
⒈ 没有泥浆或其他循环流动介质把钻屑带到地面上的一种钻孔。
英blind hole;
			相关词语
		
	- kǒng zhào孔照
 - yuè máng乐盲
 - bǎi kǒng qiān chuāng百孔千疮
 - qiú dào yú máng求道于盲
 - fǎ máng法盲
 - máng zhàng盲杖
 - liù àn kǒng mù六案孔目
 - máng mù chóng bài盲目崇拜
 - kǒng qiào孔窍
 - lì chū yī kǒng利出一孔
 - kǒng què shàn孔雀扇
 - kǒng jiǎ孔贾
 - yǎn kǒng xiǎo眼孔小
 - kǒng huái孔怀
 - yuán kǒng fāng mù圆孔方木
 - kǒng yuē孔约
 - shú miàn kǒng熟面孔
 - kǒng dòng孔洞
 - yī kǒng zhī jiàn一孔之见
 - xīn kǒng心孔
 - máng fēng sè yǔ盲风涩雨
 - bàn wén máng半文盲
 - chán yǎn kǒng馋眼孔
 - wēi yí kǒng shí威仪孔时
 - kǒng xiū孔修
 - máng miǎo盲眇
 - kǒng yǎn孔眼
 - kǒng zhāng孔彰
 - kǒng mò孔墨
 - kǒng luán孔鸾
 
