词典冒锋	
	冒锋
词语解释
冒锋[ mào fēng ]
⒈ 冒着锋刃。形容不顾危险。
引证解释
⒈ 冒着锋刃。形容不顾危险。
引《三国演义》第十一回:“闻君仁义素著,能救人危急,故特令某冒锋突围,前来求救。”
			相关词语
		
	- wén fēng文锋
 - piān fēng偏锋
 - fēng xiān锋铦
 - yù mào欝冒
 - mào pào冒炮
 - fēng máng suǒ xiàng锋芒所向
 - fēng chē锋车
 - xí mào袭冒
 - huǒ mào sān zhàng火冒三丈
 - yíng fēng迎锋
 - jí fēng ér shì及锋而试
 - fù mào负冒
 - xiān fēng先锋
 - xián fēng衔锋
 - shé fēng rú huǒ舌锋如火
 - dǐng mào顶冒
 - bǐ fēng笔锋
 - fēng qì锋气
 - qí fēng奇锋
 - mào xíng冒行
 - chū lù fēng máng初露锋芒
 - xiōng fēng凶锋
 - tōu mào偷冒
 - kūn wú fēng昆吾锋
 - mào wèi冒位
 - mào mào冒冒
 - pò mào破冒
 - qīng fēng青锋
 - mào fēng xiǎn冒风险
 - huáng mào黄冒
 
