词典昧宠	
	昧宠
词语解释
昧宠[ mèi chǒng ]
⒈ 有负恩宠。
引证解释
⒈ 有负恩宠。
引《晋书·荀勖传》:“篤义行,崇敦睦,使昧宠忘本者不得容,而伪行自息,浮华者惧矣。”
《隋书·观德王雄传》:“臣实面墙,敢缘前例,臣诚昧宠,交惧身责。”
			相关词语
		
	- chǒng ér宠儿
 - chén chǒng宸宠
 - mèi guǐ昧诡
 - chǒng sī宠私
 - xūn mèi曛昧
 - chǒng gù宠顾
 - shī chǒng失宠
 - jiǎng chǒng奬宠
 - dòu chǒng斗宠
 - chǒng yù宠育
 - ài mèi zhī shì暧昧之事
 - chǒng rǔ wú jīng宠辱无惊
 - zhì mèi稚昧
 - chǒng yù宠驭
 - chǒng xié宠携
 - wén chǒng ruò jīng闻宠若惊
 - chōng mèi冲昧
 - mèi rán昧然
 - shòu chǒng ruò jīng受宠若惊
 - chǒng jìng宠敬
 - mèi jī昧机
 - mí mèi迷昧
 - chǒng wèi宠慰
 - chǒng yù宠谕
 - bì chǒng嬖宠
 - guāi mèi乖昧
 - sān mèi三昧
 - dù mèi妒昧
 - mèi sī昧私
 - dāo mèi叨昧
 
