词典门范
门范
词语解释
门范[ mén fàn ]
⒈ 家法,家规。
引证解释
⒈ 家法,家规。
引宋 文莹 《湘山野录》卷中:“时 康肃 母 燕国 冯太夫人 尚在,门范严毅。”
相关词语
- mén wéi门帷
- gǎi huàn mén tíng改换门庭
- mén luó zhǔ yì门罗主义
- tiě mén xiàn bǐ铁门限笔
- shì lì fàn wéi势力范围
- zhuān mén xué xiào专门学校
- jì mén忌门
- dēng mén登门
- yún mén云门
- yuè mén月门
- lóng mén栊门
- xiàn mén县门
- sān mén gàn bù三门干部
- jīng jì fàn chóu经济范畴
- mén jiǎng门奖
- qiāo mén zhuān敲门砖
- mén kān luó què门堪罗雀
- huáng mén gǔ chuī黄门鼓吹
- mén kuǎn门款
- fó mén dì zǐ佛门弟子
- mén wū门屋
- àn mén jīn暗门襟
- kàng mén闶门
- dù mén zì jué杜门自绝
- mén cì门次
- tòu jiàn mén透剑门
- qiáo mén樵门
- fēng lóng mén封龙门
- zhōu běi mén周北门
- kǎi mén凯门