词典蒙瞢	
	蒙瞢
词语解释
蒙瞢[ méng méng ]
⒈ 盲人。亦用作自谦之辞。
引证解释
⒈ 盲人。亦用作自谦之辞。
引宋 沉括 《除翰林学士谢宣召表》:“被日月之光,矇瞢为之有用;因天地之化,脩翱得以成材。”
			相关词语
		
	- méng lóng蒙笼
 - wēi méng微蒙
 - dà méng大蒙
 - lǚ mēng吕蒙
 - mián méng绵蒙
 - méng chōng蒙冲
 - rú méng孺蒙
 - méng xiū蒙羞
 - méng zhuāng蒙庄
 - méng qì蒙葺
 - wú méng吴蒙
 - dōng mēng kè东蒙客
 - méng zhì蒙稚
 - méng zhào蒙罩
 - yōu méng幽蒙
 - lài mēng赖蒙
 - huì mēng晦蒙
 - méng zá蒙杂
 - jī mēng鸡蒙
 - què méng yǎn雀蒙眼
 - méng sǒu蒙叟
 - xùn méng shī训蒙师
 - méng zhèng蒙挣
 - sōng méng忪蒙
 - tún méng屯蒙
 - hóng mēng洪蒙
 - méng dǒng瞢懂
 - méng shòu蒙受
 - bèi méng被蒙
 - méng guǎn蒙馆
 
