词典面体
面体
词语解释
面体[ miàn tǐ ]
⒈ 面部和四肢。泛指全身。
引证解释
⒈ 面部和四肢。泛指全身。
引隋 巢元方 《诸病源候论·诸注候》:“一年之后,四支重,喜卧,喜噦酸,面体浮肿,往来不时。”
相关词语
- zhǎn miàn盏面
- tǐ qǔ体取
- cháng shòu miàn长寿面
- shí miàn识面
- liǎng xīn yī tǐ两心一体
- fú róng miàn芙蓉面
- tǐ xíng体刑
- miàn yǒu面友
- zhèng miàn正面
- jié gòu miàn jī结构面积
- gǎo miàn槁面
- jìn tǐ shī近体诗
- hú miàn斛面
- piào miàn zhí票面值
- gōng tǐ宫体
- pù miàn铺面
- róng tǐ熔体
- miàn yǒu jī sè面有饥色
- fāng miàn guān方面官
- tiē miàn贴面
- yíng miàn赢面
- qū jié bēi tǐ屈节卑体
- tǐ gǔ体骨
- miàn yuē面约
- kē chóng tǐ科虫体
- bàn miàn bù wàng半面不忘
- miàn shěn面审
- miàn jī面稽
- quán miàn全面
- miàn xùn面讯