词典鸣籁
鸣籁
词语解释
鸣籁[ míng lài ]
⒈ 指排箫、箫一类带孔的管乐器。
引证解释
⒈ 指排箫、箫一类带孔的管乐器。
引《文选·司马相如<子虚赋>》:“罔瑇瑁,鉤紫贝,摐金鼓,吹鸣籟。”
郭璞 注引 张揖 曰:“籟,簫也。”
相关词语
- shēng lài笙籁
- míng tiáo zhī shì鸣条之事
- xiá lài遐籁
- zì míng dé yì自鸣得意
- bǎi jiā zhēng míng百家争鸣
- míng lù鸣鹿
- míng chī鸣鸱
- míng hào鸣号
- hú míng shān鹄鸣山
- wā míng chán zào蛙鸣蝉噪
- míng yuān鸣鸢
- míng tān鸣滩
- dǎ míng ér打鸣儿
- hú míng yú shū狐鸣鱼书
- míng duò鸣鵽
- míng tiān gǔ鸣天鼓
- shān míng gǔ yìng山鸣谷应
- míng gāo鸣皋
- míng yú qiáo mù鸣于乔木
- míng tiáo鸣条
- cháng míng dōu wèi长鸣都尉
- míng yín鸣吟
- lòu jìn zhōng míng漏尽钟鸣
- lù míng鹿鸣
- jī míng hòu dàn鸡鸣候旦
- míng wén鸣文
- zhōng míng dǐng shí钟鸣鼎食
- hǒu míng吼鸣
- míng nòng鸣弄
- míng quán鸣泉