词典明昧	
	明昧
词语解释
明昧[ míng mèi ]
⒈ 迷糊。
引证解释
⒈ 迷糊。
引明 汤显祖 《牡丹亭·诊祟》:“把单相思害得忒明昧,又不是困人天气。”
			相关词语
		
	- míng mù dá cōng明目达聪
 - shěn sī míng biàn审思明辨
 - míng yí明夷
 - shěn míng沈明
 - wén míng cí文明词
 - tiān zào cǎo mèi天造草昧
 - chūn míng春明
 - cōng míng jué shì聪明绝世
 - céng cì fēn míng层次分明
 - míng mù zhāng dǎn明目张胆
 - míng yè明业
 - mèi bǐ昧鄙
 - xuǎn yán zhèng míng选言证明
 - yōu míng幽明
 - yān míng淹明
 - míng fá chì fǎ明罚勑法
 - míng zhe明着
 - míng ēn明恩
 - zhǐ míng指明
 - lín míng临明
 - míng huáng明皇
 - míng tuó shǐ明驼使
 - qiáng míng强明
 - yuān mèi渊昧
 - dà jíng fǎ dù大明法度
 - mán tiān mèi dì瞒天昧地
 - tōng míng通明
 - míng huī明辉
 - xuān míng暄明
 - tí míng啼明
 
