词典鸣蜩	
	鸣蜩
词语解释
鸣蜩[ míng tiáo ]
⒈ 蝉的一种,亦称秋蝉。体黑色,长一寸馀,翅色赭褐,脉黄色,胸腹部下被白粉,鸣器小而成卵圆形,秋间日没时常长鸣不已。亦谓蝉鸣叫。
引证解释
⒈ 蝉的一种,亦称秋蝉。体黑色,长一寸馀,翅色赭褐,脉黄色,胸腹部下被白粉,鸣器小而成卵圆形,秋间日没时常长鸣不已。亦谓蝉鸣叫。
引《诗·豳风·七月》:“四季秀葽,五月鸣蜩。”
毛 传:“蜩,螗也。”
孔颖达 疏:“《方言》曰:楚 谓蝉为蜩, 宋 衞 谓之螗, 陈 郑 谓之蜋蜩, 秦 晋 谓之蝉。是蜩、蝉一物方俗异名耳。”
宋 范成大 《初归石湖》诗:“当时手种斜桥柳,无限鸣蜩翠扫空。”
续范亭 《偕友游石屋烟霞并赏满觉垄初桂》诗:“湖平舞白鷺,树静隐鸣蜩。”
国语辞典
鸣蜩[ míng tiáo ]
⒈ 秋蝉的别名。参见「秋蝉」条。
			相关词语
		
	- míng gù鸣顾
 - míng qì鸣砌
 - míng dào鸣盗
 - míng jiū鸣鸠
 - cán tiáo残蜩
 - míng fèi鸣吠
 - míng jīn fù鸣金赋
 - míng chún鸣鹑
 - míng shā鸣沙
 - lù míng kè鹿鸣客
 - míng cí鸣雌
 - míng zhēng鸣钲
 - tiáo fàn蜩范
 - yuè jiǎ míng jūn越甲鸣君
 - niǎo míng jiàn鸟鸣涧
 - wā míng gǔ chuī蛙鸣鼓吹
 - míng yù鸣玉
 - mó míng lè qì膜鸣乐器
 - míng shù鸣漱
 - guàn míng鹳鸣
 - wā míng gǒu fèi蛙鸣狗吠
 - fèng míng凤鸣
 - gōu lǚ chéng tiáo痀偻承蜩
 - jiá yù míng jīn戛玉鸣金
 - míng áo鸣嗷
 - pìn zhòu míng chén牝咮鸣辰
 - míng hú鸣鹄
 - míng huán鸣环
 - míng zhōng gǔ鸣钟鼓
 - míng zōu鸣驺
 
