词典敏锐	
	敏锐
词语解释
敏锐[ mǐn ruì ]
⒈ 对感官刺激反应性强。
例敏锐的洞察力。
英perceptive;
⒉ 知觉精细而灵敏。
例敏锐的审美眼光。
英keen; sharp; acute; quick;
引证解释
⒈ 敏感,锐敏。
引《新唐书·吴凑传》:“凑 才敏鋭,而谦畏自将。”
宋 苏轼 《密州到任谢执政启》:“宜得敏鋭兼人之器,以副厉精更化之怀。”
明 唐顺之 《<剑泉奏议集>序》:“公为人敏鋭阔达,艺於世务而圆於应机。”
王力 《中国语言学史》第三章:“王 氏和 罗 氏都是封建时代的人物,但是 王 氏具有现代科学的头脑,他眼光比较敏锐,思虑比较周密,成就更为突出。”
国语辞典
敏锐[ mǐn ruì ]
⒈ 感觉灵敏,识见锐利。
例如:「他敏锐行事,所以能处处成功。」
反迟钝
			相关词语
		
	- pī jiān zhí ruì披坚执锐
 - mǐn jí敏疾
 - ruì jiǎo锐角
 - wáng shí mǐn王时敏
 - mǐn xiù敏秀
 - mǐn kuò敏括
 - cáng fēng liǎn ruì藏锋敛锐
 - xù ruì yǎng wēi蓄锐养威
 - mǐn zhì敏智
 - mǐn mào敏茂
 - tōng mǐn通敏
 - guò mǐn过敏
 - mǐn duì敏对
 - ruì bù kě dāng锐不可当
 - jìn ruì tuì sù进锐退速
 - hóng mǐn弘敏
 - mǐn bó敏博
 - jǐng mǐn警敏
 - mǐn gěi敏给
 - xùn zhì shí mǐn逊志时敏
 - jīng ruì zhī shī精锐之师
 - mǐn xíng敏行
 - huá mǐn华敏
 - mǐn biàn敏辨
 - shén mǐn神敏
 - míng mǐn明敏
 - ruì cuò qì suǒ锐挫气索
 - mǐn xué敏学
 - mǐn shào敏劭
 - mǐn qiáng敏强
 
