词典弄矢
弄矢
词语解释
弄矢[ nòng shǐ ]
⒈ 古时博戏的一种。
引证解释
⒈ 古时博戏的一种。
引《西京杂记》卷四:“京兆 有 古生 者,学从横揣磨、弄矢摇丸樗蒲之术,为都掾史四十餘年。”
相关词语
- zhuān nòng专弄
- qīng nòng清弄
- shǐ sǐ矢死
- xuán hú shè shǐ悬弧射矢
- yú qī nòng zǐ娱妻弄子
- nòng shuǐ弄水
- zuò nòng做弄
- wán nòng玩弄
- méi huā sān nòng梅花三弄
- zhòng shǐ zhī dì众矢之的
- hán shǐ xiāng gōng函矢相攻
- mài guāi nòng qiào卖乖弄俏
- yā shǐ鸭矢
- fǔ nòng抚弄
- zuò nòng作弄
- niē nòng捏弄
- nòng bǐ tóu弄笔头
- shù shǐ jūn jīn束矢钧金
- yuē shǐ约矢
- shǐ yè矢液
- qí lóng nòng fèng骑龙弄凤
- cán nòng蚕弄
- wǔ nòng伍弄
- shì nòng饰弄
- nòng zhǎn chuán bēi弄盏传杯
- hán yí nòng sūn含饴弄孙
- hú nòng jú胡弄局
- shǐ rú yǔ xià矢如雨下
- nòng jīng hún弄精魂
- pǐn xiāo nòng dí品箫弄笛