词典彭觥	
	彭觥
词语解释
彭觥[ péng gōng ]
⒈ 象声词。
引证解释
⒈ 象声词。
引唐 韩愈 《记梦》诗:“侧身上视溪谷盲,杖撞玉版声彭觥。”
宋 范成大 《六月七日夜起坐殿庑取凉》诗:“彭觥铁拄杖,磔磔栖燕惊。”
			相关词语
		
	- péng shī彭尸
 - péng jiā zhēn彭家珍
 - péng dé huái彭德怀
 - gōng chóu觥筹
 - gōng tà觥挞
 - péng pò彭魄
 - yù gōng玉觥
 - fá gōng罚觥
 - xiá gōng霞觥
 - gōng yú觥盂
 - bēi gōng jiāo zá杯觥交杂
 - dà péng大彭
 - péng zé mǐ彭泽米
 - fēi gōng xiàn zǐ飞觥献斝
 - bēi gōng jiāo cuò杯觥交错
 - gōng zé觥责
 - gōng gōng觥觥
 - péng zé héng qín彭泽横琴
 - fēi gōng飞觥
 - róng péng容彭
 - gōng chuán觥舡
 - péng yuè彭月
 - gōng lù shì觥録事
 - gōng zhǎn觥盏
 - zǒu jiǎ fēi gōng走斝飞觥
 - sān péng三彭
 - péng bó彭薄
 - gōng chóu觥酬
 - wén péng文彭
 - qíng péng黥彭
 
