词典平格	
	平格
词语解释
平格[ píng gé ]
⒈ 公正至善。
引证解释
⒈ 公正至善。
引《书·君奭》:“公曰:君奭 !天寿平格,保乂 有殷。”
孔颖达 疏:“殷 之先王有平至之德,故能安治 有殷。”
明 张居正 《翰林为师相高公六十寿序》:“盖公向之所言,无一不售者,公信可谓平格之臣已。”
清 阮葵生 《茶馀客话》卷一:“上有寿考之圣人,下即有平格之硕辅。”
			相关词语
		
	- píng héng平衡
 - gé zhì格致
 - qīng píng轻平
 - píng zhāng平章
 - píng jiǎ平贾
 - zhōng shū gé中书格
 - píng zhuǎn平转
 - gé tà格榻
 - shēng píng tiē升平帖
 - tiān píng dì chéng天平地成
 - gé wù qióng lǐ格物穷理
 - tài píng tī太平梯
 - tài píng guǎng jì太平广记
 - chǎn píng刬平
 - qī mǎn bā píng七满八平
 - zhào píng yuán赵平原
 - gé bǎo格保
 - píng hàng平巷
 - píng xí平隰
 - kè píng克平
 - píng pèi平配
 - bān píng扳平
 - píng shā平沙
 - gé zhì格制
 - píng tóu niǎn平头辇
 - píng yì平溢
 - píng chōu平紬
 - píng jūn chā平均差
 - píng liáng平良
 - xūn gé勋格
 
