词典平声
平声
词语解释
平声[ píng shēng ]
⒈ 古汉语四声之一。古汉语的平声字在普通话里分成阴平和阳平两类。参看“四声”
英level tone,one of the four tones in classical Chinese;
引证解释
⒈ 谓调和五声。
引《国语·周语下》:“声以龢乐,律以平声。”
韦昭 注:“声,五声,以成八音而调乐也。”
⒉ 汉语四声之一。古代的平声字在普通话里分成阴平和阳平两类。
国语辞典
平声[ píng shēng ]
⒈ 一种汉语调类。声调平出而没有高低的变化。今国音分化为阴平、阳平二类,即第一声、第二声。第二声注音符号用「ˊ」来表示。
相关词语
- shēng róng声荣
- píng héng平衡
- qīng píng轻平
- píng zhāng平章
- jìn wèi shēng míng近卫声明
- wén shēng闻声
- shēng ǒu tī liè声偶擿裂
- píng jiǎ平贾
- tóng shēng yì sú同声异俗
- píng zhuǎn平转
- nuò nuò lián shēng诺诺连声
- shēng píng tiē升平帖
- tiān píng dì chéng天平地成
- tài píng tī太平梯
- tài píng guǎng jì太平广记
- chǎn píng刬平
- lǔ shēng橹声
- qī mǎn bā píng七满八平
- zhào píng yuán赵平原
- kě tīng shēng可听声
- píng hàng平巷
- wǔ shēng武声
- shēng zhāng声张
- píng xí平隰
- kè píng克平
- píng pèi平配
- bān píng扳平
- shuāng shēng双声
- fēi shēng蜚声
- píng shā平沙