词典泼风刀	
	泼风刀
词语解释
泼风刀[ pō fēng dāo ]
⒈ 异常锋利的刀。
⒉ 喻指泼野的人。
引证解释
⒈ 异常锋利的刀。
引《水浒传》第九一回:“﹝ 董澄 ﹞膂力过人,使一口三十斤重泼风刀。”
《警世通言·苏知县罗衫再合》:“沉鬍子 守舵, 赵三 当先提着一口泼风刀, 徐能 手执板斧随后。”
⒉ 喻指泼野的人。
引柳杞 《好年胜景》四:“假如她们当中的谁又哭又嚷,是吵架著名的泼风刀,也全当那是老乌鸦的喊叫,不必分心计较。”
国语辞典
泼风刀[ pō fēng dāo ]
⒈ 武器名。一种宽刃的刀。
引《喻世明言·卷二一·临安里钱婆留发迹》:「腰拴搭膊,脚套皮靴。挂一副弓箭袋,拿一柄泼风刀。」
			相关词语
		
	- lín fēng yù shù临风玉树
 - shùn fēng shǐ duò顺风使舵
 - yǐn lù cān fēng饮露餐风
 - hán fēng zǐ寒风子
 - fēng gāo风高
 - biàn fēng便风
 - fēng rén风人
 - dà fēng shī大风诗
 - fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
 - bēi fēng悲风
 - fēng mù hán bēi风木含悲
 - láng fēng cén阆风岑
 - shí yóu fēng石尤风
 - dāo dá刀呾
 - chí dāo dòng zhàng持刀动杖
 - wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
 - lì wǎn tuí fēng力挽颓风
 - gǔ fēng谷风
 - yún yǒng fēng fēi云涌风飞
 - yún chē fēng mǎ云车风马
 - shùn fēng chě fān顺风扯帆
 - zhèng gōng fēng郑公风
 - diāo fēng刁风
 - bié yǒu fēng qù别有风趣
 - xuè fēng ròu yǔ血风肉雨
 - fēng chén风尘
 - qīng fēng gāo jié清风高节
 - shén fēng神风
 - fēng mào风貌
 - sī fēng嘶风
 
