词典泼贱
泼贱
词语解释
泼贱[ pō jiàn ]
⒈ 下贱。
⒉ 见“泼贱人”。
引证解释
⒈ 下贱。
引《宣和遗事》前集:“有这般泼贱之物,不可近贵。”
⒉ 见“泼贱人”。
国语辞典
泼贱[ pō jiàn ]
⒈ 骂人卑贱的话。
引《大宋宣和遗事·亨集》:「有这般泼贱之物,不能近贵!今天子宠幸你,却又密地与贾奕打暧。」
元·谷子敬《城南柳·第三折》:「我偌远赶来寻你,你不回去,只恋著那先生,是什么缘故?这等泼贱,不杀了,要他何用!」
⒉ 自谦语。指自己微贱的身体。
引《大宋宣和遗事·亨集》:「行首方调筝之间,见周秀说殿试所嘱之言,幽情颇喜。不弃泼贱,专以奉迎。」
相关词语
- jiàn chǐ贱耻
- pō sǐ pō huó泼死泼活
- guì zhuàng jiàn ruò贵壮贱弱
- hàn pō悍泼
- jiàn gǔ zǐ贱骨子
- chì pō pō赤泼泼
- pō nán nǚ泼男女
- pō là huò泼辣货
- jiàn huì贱秽
- pō jiǎo zǐ huò泼脚子货
- dǐ jiàn诋贱
- shēn wēi mìng jiàn身微命贱
- pō xiōng xiōng泼凶凶
- qióng qīn pō gù穷亲泼故
- yōng jiàn庸贱
- jiàn qiè贱妾
- cuì jiàn悴贱
- jiàn yǒng贱勇
- pō wù泼物
- guì rén jiàn jǐ贵人贱己
- jiàn sī贱私
- jiàn zú贱族
- qīng jiàn轻贱
- biǎn jiàn贬贱
- xíng xiōng sā pō行凶撒泼
- fàn jiàn mài guì贩贱卖贵
- pō là泼辣
- pō mò泼墨
- jiàn yōng贱庸
- rén wēi yán jiàn人微言贱