词典强臣	
	强臣
词语解释
强臣[ qiáng chén ]
⒈ 擅权的大臣。
引证解释
⒈ 亦作“彊臣”。擅权的大臣。
引《史记·仲尼弟子列传》:“伐 吴 不胜,民人外死,大臣内空,是君上无彊臣之敌,下无民人之过,孤主制 齐 者唯君也。”
《晋书·阎缵传》:“强臣专制,姦邪矫诈。”
南朝 齐 王俭 《褚渊碑文》:“嗣王荒怠於天位,彊臣凭陵於 荆 楚。”
明 唐顺之 《读<春秋>》:“杀大夫,有诛叛,有讨贰,有愎諫,有借以説於大国,有为强臣去其所忌。”
			相关词语
		
	- zhēn chén贞臣
 - shǐ chén fáng使臣房
 - qiáng bèi强悖
 - qiǎng yán wéi xiào强颜为笑
 - qiáng shà强煞
 - chěng qiáng chēng néng逞强称能
 - shū chén枢臣
 - qiǎng sǐ qiǎng huó强死强活
 - chēng chén nà gòng称臣纳贡
 - kāng qiáng féng jí康强逢吉
 - chén qiè臣妾
 - shèng qiáng盛强
 - qiáng huà强化
 - kē chén科臣
 - péi chén陪臣
 - niè zǐ gū chén孽子孤臣
 - miǎn qiǎng勉强
 - qī chén七臣
 - qiáng bó强伯
 - qiáng hěn强很
 - kāng qiáng康强
 - bà qiáng霸强
 - fēng jiāng dà chén封疆大臣
 - zhèng chén诤臣
 - miǎn miǎn qiǎng qiáng勉勉强强
 - qiáng yǔ强予
 - qiáng fú强服
 - wài chén外臣
 - qiáng jié强刼
 - qiáng jiǎo强狡
 
