词典强求
强求
词语解释
强求[ qiǎng qiú ]
⒈ 硬要求;勉强以求。
例他不再强求承认,反之,他乞求给以承认。
英insist on; impose;
引证解释
⒈ 亦作“彊求”。勉强以求;硬要求。
引《吕氏春秋·贵当》:“名号大显,不可彊求,必繇其道。”
《金史·食货志三》:“以国家之所自行者而强求于民,将若之何。”
况周颐 《蕙风词话》卷一:“由吾心醖酿而出,即吾词之真也,非可彊求为,亦无庸彊求。”
谢觉哉 《团结、谦虚、进步》:“至于有关意识形态问题及其他问题暂时不能一致的,则不必强求一致,也不可能在短时期内求得一致。”
国语辞典
强求[ qiǎng qiú ]
⒈ 不能得到而竭力营求、争取。
引《金史·卷四十八·食货志三》:「以国家之所自行者而强求之民,将若之何?」
反哀乞
相关词语
- qiáng bèi强悖
- qiǎng yán wéi xiào强颜为笑
- xiáng qiú详求
- qiáng shà强煞
- qiú dào yú máng求道于盲
- chěng qiáng chēng néng逞强称能
- qiǎng sǐ qiǎng huó强死强活
- gōu qiú钩求
- kāng qiáng féng jí康强逢吉
- yuǎn qiú qí jì远求骐骥
- qiú yī求医
- qiú pìn求聘
- shèng qiáng盛强
- qiáng huà强化
- zuān bīng qiú huǒ钻冰求火
- tān qiú贪求
- miǎn qiǎng勉强
- qiáng bó强伯
- qiáng hěn强很
- kāng qiáng康强
- qiú zhī yǒu dào求之有道
- bà qiáng霸强
- jiāng běn qiú lì将本求利
- guò qiú过求
- cǎo jiān qiú huó草间求活
- qǐ qiú企求
- miǎn miǎn qiǎng qiáng勉勉强强
- qiáng yǔ强予
- qiáng fú强服
- qiú sān bài sì求三拜四