词典翘敏	
	翘敏
词语解释
翘敏[ qiào mǐn ]
⒈ 聪慧,聪颖。
引证解释
⒈ 聪慧,聪颖。
引宋 叶适 《孺人周氏墓志铭》:“将别,小学子翘敏者,怀以果饵,储以方笔,或总其角,或束其带,顾恋依依,尤以夫人为有恩。”
			相关词语
		
	- guò mǐn过敏
 - mǐn duì敏对
 - hóng mǐn弘敏
 - mǐn bó敏博
 - jīn qiáo金翘
 - jǐng mǐn警敏
 - mǐn gěi敏给
 - fēi qiáo蜚翘
 - xùn zhì shí mǐn逊志时敏
 - qiào jùn翘隽
 - dān qiào丹翘
 - mǐn xíng敏行
 - huá mǐn华敏
 - qiáo zú yǐn lǐng翘足引领
 - mǐn biàn敏辨
 - shén mǐn神敏
 - qiào sī翘思
 - míng mǐn明敏
 - qiào yáo翘遥
 - qiáo zú ér dài翘足而待
 - xīn qiào忻翘
 - qiào zhù翘驻
 - qiáo qū翘曲
 - mǐn xué敏学
 - mǐn shào敏劭
 - qiáo qǐ翘企
 - mǐn qiáng敏强
 - wēn mǐn温敏
 - shēn mǐn深敏
 - xián mǐn闲敏
 
