词典青尘
青尘
词语解释
青尘[ qīng chén ]
⒈ 青烟,灰尘。
引证解释
⒈ 青烟,灰尘。
引《西游补》第二回:“天子庶人,同归无有;皇妃村女,共化青尘。”
相关词语
- jiè shí qīng zǐ芥拾青紫
- qīng láng biān青琅编
- qīng shēng sè青生色
- chén āi尘埃
- qīng chūn bù zài青春不再
- qīng tán青坛
- lèng tóu ér qīng愣头儿青
- chén lǚ尘侣
- làn chén滥尘
- qīng rán青髯
- qīng luán青鸾
- qīng xiá yì青霞意
- fēng chén风尘
- chén zhàng尘障
- yáo qīng遥青
- zhēng chén征尘
- qīng qiū青丘
- dǎ āi chén打埃尘
- qīng jìng青镜
- qīng tiáo青条
- sú chén俗尘
- qīng páo bái mǎ青袍白马
- yī qīng一青
- qīng què青雀
- zhī qīng支青
- qīng zhī青芝
- yān chén kè烟尘客
- qīng líng青陵
- qīng wū jīng青乌经
- qīng lù青路