词典青干
青干
词语解释
青干[ qīng gàn ]
⒈ 谓庄稼的子实还未长饱就干浆了。
引证解释
⒈ 谓庄稼的子实还未长饱就干浆了。
引唐 白居易 《杜陵叟》诗:“九月降霜秋早寒,禾穗未熟皆青乾。”
相关词语
- tí gàn提干
- jiè shí qīng zǐ芥拾青紫
- qīng láng biān青琅编
- qīng shēng sè青生色
- gān jù干剧
- qīng chūn bù zài青春不再
- qīng tán青坛
- lèng tóu ér qīng愣头儿青
- qīng rán青髯
- jiāo gān郊干
- dǎo jí gàn gē倒戢干戈
- qīng luán青鸾
- gān dú干渎
- qīng xiá yì青霞意
- kàng gān rǎo抗干扰
- yáo qīng遥青
- shuāng gàn霜干
- qīng qiū青丘
- gān lì干吏
- lín qín gàn林檎干
- nèi gàn内干
- qīng jìng青镜
- qīng tiáo青条
- lǐng gàn领干
- wú xiāng gān无相干
- qīng páo bái mǎ青袍白马
- yī qīng一青
- qīng què青雀
- zhī qīng支青
- gān qǐ干乞