词典清明风
清明风
词语解释
清明风[ qīng míng fēng ]
⒈ 谓东南风。
引证解释
⒈ 谓东南风。
引《淮南子·天文训》:“明庶风至四十五日,清明风至。”
《史记·律书》:“清明风居东南维,主风吹万物而西之。”
相关词语
- qīng shú清熟
- qīng yáng清阳
- qīng xuē清削
- qīng chāo清超
- chǔ míng储明
- qīng miào qì清庙器
- lín fēng yù shù临风玉树
- shùn fēng shǐ duò顺风使舵
- yǐn lù cān fēng饮露餐风
- hán fēng zǐ寒风子
- fēng gāo风高
- míng rì明日
- biàn fēng便风
- wú míng wú yè无明无夜
- fēng rén风人
- huā míng liǔ àn花明柳暗
- dà fēng shī大风诗
- fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
- qīng gōng chú dào清宫除道
- bēi fēng悲风
- fēng mù hán bēi风木含悲
- míng qiāng àn jiàn明枪暗箭
- shēn míng申明
- láng fēng cén阆风岑
- shèng míng盛明
- qīng xiān清鲜
- shí yóu fēng石尤风
- wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
- qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
- lì wǎn tuí fēng力挽颓风