词典清挺	
	清挺
词语解释
清挺[ qīng tǐng ]
⒈ 高洁正直。清新挺拔。
引证解释
⒈ 高洁正直。
引清 王晫 《今世说·言语》:“﹝ 魏象枢 ﹞性至孝,持正清挺。”
清 薛福成 《庸盦笔记·史料二·谈相》:“丁文诚公 志节清挺,状貌修伟,绰有威风。”
⒉ 清新挺拔。
引清 何世璂 《然鐙记闻》:“诗要清挺。纤巧浓丽,总无取焉。”
郑振铎 《插图本中国文学史》第十四章三:“他的诗,虽只有左列的一首《神情诗》的摘句,却可见出其中是充溢着清挺的画意的。”
			相关词语
		
	- chéng qīng tiān xià澄清天下
 - qīng nòng清弄
 - qīng shú清熟
 - qīng yáng清阳
 - qīng xuē清削
 - qīng chāo清超
 - qīng miào qì清庙器
 - qīng gōng chú dào清宫除道
 - qīng xiān清鲜
 - qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
 - qīng cāng chá kù清仓查库
 - qīng lǐ清理
 - qīng fēng gāo jié清风高节
 - qīng shāng qǔ清商曲
 - qīng jié jiā清节家
 - qīng néng清能
 - qīng gōng清宫
 - qīng fú清浮
 - qīng xià清夏
 - qīng shěng清省
 - qīng dùn清炖
 - zǎn tǐng攒挺
 - qīng zhuāng清庄
 - liù qīng六清
 - hé qīng hǎi yàn河清海晏
 - qīng sháo清韶
 - qīng dǎo清蹈
 - bī qīng逼清
 - huá qīng华清
 - qīng fēng zǐ清风子
 
