词典清誉	
	清誉
词语解释
清誉[ qīng yù ]
⒈ 清白的声誉;美好的名声。
例影响清誉。
英clean fame;
引证解释
⒈ 美好的名声。
引南朝 宋 刘义庆 《世说新语·黜免》:“诸葛厷 在西朝,少有清誉,为 王夷甫 所重。”
元 王实甫 《西厢记》第一本第二折:“小生久闻老和尚清誉,欲来座下听讲。”
《二十年目睹之怪现状》第三三回:“倘是出去好好的嫁一个人呢,倒还罢了,只不要葬送到那不相干的地方去,那就有碍府上的清誉了。”
国语辞典
清誉[ qīng yù ]
⒈ 清白的声誉。
例如:「他一向奉公守法,而且行事小心,唯恐清誉受损。」
			相关词语
		
	- qīng nòng清弄
 - qīng shú清熟
 - qīng yáng清阳
 - qīng xuē清削
 - qīng chāo清超
 - qīng miào qì清庙器
 - qīng gōng chú dào清宫除道
 - qīng xiān清鲜
 - qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
 - qīng cāng chá kù清仓查库
 - qīng lǐ清理
 - qīng fēng gāo jié清风高节
 - qīng shāng qǔ清商曲
 - qīng jié jiā清节家
 - qīng néng清能
 - qīng gōng清宫
 - qīng fú清浮
 - qīng xià清夏
 - qīng shěng清省
 - qīng dùn清炖
 - qīng zhuāng清庄
 - liù qīng六清
 - hé qīng hǎi yàn河清海晏
 - qīng sháo清韶
 - qīng dǎo清蹈
 - bī qīng逼清
 - yóu yù游誉
 - huá qīng华清
 - qīng fēng zǐ清风子
 - qīng sū清苏
 
