词典亲和	
	亲和
词语解释
亲和[ qīn hé ]
⒈ 亲爱和睦。
引证解释
⒈ 亲爱和睦。
引《史记·五帝本纪》:“契 主司徒,百姓亲和。”
叶圣陶 《小病》:“两人依然很亲和,刚才的争论就这样不了了之。”
			相关词语
		
	- sī qīn缌亲
 - qīn zhì亲炙
 - xiāng qīn乡亲
 - shí qīn jiǔ juàn十亲九眷
 - qīn biǎo亲表
 - jié hé节和
 - hé pín和嫔
 - qīn miào亲庙
 - yí qīn遗亲
 - hé rú和孺
 - qīn rǔ亲辱
 - qián hé tóu前和头
 - hé hǎo和好
 - qīn xiá亲狎
 - chàng hé倡和
 - jǔ mù wú qīn举目无亲
 - dì lì rén hé地利人和
 - hé zhǎn和展
 - shí qīn jiǔ gù十亲九故
 - hé yín和吟
 - huáng qīn皇亲
 - duò hé luó堕和罗
 - hé ruǎn和软
 - qīn shēng亲生
 - zú qīn族亲
 - qīn shàn亲善
 - wài qīn外亲
 - xiāng qīn lǐ dào乡亲里道
 - qīn mèi亲媚
 - xiào hé孝和
 
