词典穷愁	
	穷愁
词语解释
穷愁[ qióng chóu ]
⒈ 穷困忧愁;穷苦而忧伤。
英dejection caused by poverty and sorrow;
引证解释
⒈ 穷困愁苦。
引《史记·平原君虞卿列传论》:“然 虞卿 非穷愁,亦不能著书以自见於后世云。”
《汉书·王莽传下》:“四方皆以飢寒穷愁起为盗贼。”
唐 李嘉祐 《早秋京口旅泊章侍御寄书相问因以赠之时七夕》诗:“祗有同时驄马客,偏宜尺牘问穷愁。”
清 刘大櫆 《赠张絅儒序》:“雕虫篆刻,必出於山林放废穷愁之士之所为。”
臧克家 《飞》诗:“多数人叫苦,穷愁,一步一步逼到了生的尽头。”
国语辞典
穷愁[ qióng chóu ]
⒈ 穷困忧愁。
引唐·骆宾王〈秋日送别〉诗:「当歌应破涕,哀命返穷愁。」
			相关词语
		
	- yú wèi wú qióng余味无穷
 - jiè jiǔ jiāo chóu借酒浇愁
 - chóu xīn愁辛
 - qióng ér穷儿
 - qióng shì穷市
 - qiǎn chóu遣愁
 - qióng shǒu穷守
 - dīng qióng丁穷
 - dá qióng达穷
 - shī chóu诗愁
 - gé wù qióng lǐ格物穷理
 - zhuāng qióng装穷
 - qióng xiàng lòu shì穷巷陋室
 - jī chóu积愁
 - chóu hūn愁惛
 - qióng tàn穷探
 - qióng yán zá yǔ穷言杂语
 - cí qióng辞穷
 - qióng jiū穷究
 - lǎo qióng老穷
 - qìng zhú nán qióng罄竹难穷
 - qióng xiōng jí è穷凶极恶
 - qióng qióng穹穷
 - shǒu yuē jū qióng守约居穷
 - jì qióng zhì jí计穷智极
 - qióng sāi穷塞
 - jī qióng饥穷
 - dào qióng道穷
 - qióng jié穷竭
 - sì hǎi kùn qióng四海困穷
 
