词典穷处	
	穷处
词语解释
穷处[ qióng chǔ ]
⒈ 谓乡居不仕;隐居。
⒉ 困居。
引证解释
⒈ 谓乡居不仕;隐居。
引《晏子春秋·问上二》:“晏子 辞,不为臣,退而穷处。”
《荀子·儒效》:“﹝君子﹞穷处而荣,独居而乐。”
汉 严忌 《哀时命》:“孰魁摧之可久兮,愿退身而穷处。”
《史记·平津侯主父列传》:“天下诚有土崩之势,虽布衣穷处之士或首恶而危海内, 陈涉 是也。”
⒉ 困居。
引唐 韩愈 《与大颠师书》:“海上穷处,无与话言。”
⒊ 贫瘠闭塞之地。
引唐 韩愈 《送区册序》:“阳山,天下之穷处也。”
			相关词语
		
	- qióng ér穷儿
 - chǔ qí处齐
 - féng chǔ逢处
 - qióng shì穷市
 - ān shí chǔ shùn安时处顺
 - dù jū qí chǔ蠹居棋处
 - guò chǔ过处
 - qióng shǒu穷守
 - gòng chǔ共处
 - dīng qióng丁穷
 - tóu zú yì chǔ头足异处
 - dá qióng达穷
 - gé wù qióng lǐ格物穷理
 - zhuāng qióng装穷
 - guān chǔ鳏处
 - qióng xiàng lòu shì穷巷陋室
 - àn chù暗处
 - chù chù触处
 - chǔ dài处待
 - qióng tàn穷探
 - níng chǔ宁处
 - wǔ fāng zá chǔ五方杂处
 - qióng yán zá yǔ穷言杂语
 - cí qióng辞穷
 - qióng jiū穷究
 - lǎo qióng老穷
 - qìng zhú nán qióng罄竹难穷
 - chǔ shì xīng处士星
 - chǔ jì处剂
 - qióng xiōng jí è穷凶极恶
 
