词典壤坟
壤坟
词语解释
壤坟[ rǎng fén ]
⒈ 高起的土地。
引证解释
⒈ 高起的土地。
引《后汉书·明帝纪》:“今既筑堤理渠,絶水立门, 河 汴 分流,復其旧迹, 陶丘 之北,渐就壤坟。”
相关词语
- jī rǎng gē击壤歌
- shàng rǎng上壤
- tiǎn yán tiān rǎng靦颜天壤
- jiǒng gé xiāo rǎng迥隔霄壤
- jiǔ fén久坟
- bāng rǎng邦壤
- shèng rǎng胜壤
- xī rǎng西壤
- jū rǎng掬壤
- miǎn yán tiān rǎng腼颜天壤
- gē rǎng割壤
- tǔ rǎng土壤
- fén yuán坟园
- qióng shān pì rǎng穷山僻壤
- quán rǎng泉壤
- shū rǎng殊壤
- xián rǎng闲壤
- xī xī rǎng rǎng熙熙壤壤
- qián fén前坟
- liáo rǎng辽壤
- fén lú坟垆
- fén rǎng坟壤
- xián rǎng咸壤
- nì rǎng腻壤
- yú rǎng腴壤
- qī shí èr fén七十二坟
- piān xiāng pì rǎng偏乡僻壤
- rǎng shì壤室
- rǎng gē壤歌
- rǎng zǐ壤子