词典人风
人风
词语解释
人风[ rén fēng ]
⒈ 民风,民情。
例以俟夫观人风者得焉。——唐·柳宗元《捕蛇者说》
英customs and morals of the people;
引证解释
⒈ 民风,民情。
引唐 柳宗元 《捕蛇者说》:“呜呼!孰知赋敛之毒有甚是蛇者乎?故为之説,以俟夫观人风者得焉。”
清 方苞 《原人》下:“则其时政事必少修明焉,人风必少淳实焉。”
相关词语
- yān rén奄人
- hòu fā zhì rén后发制人
- liè rén列人
- yī bó rén伊博人
- chóu rén guǎng zhòng稠人广众
- lǎo rén shān老人山
- rén dìng shèng tiān人定胜天
- lín fēng yù shù临风玉树
- shùn fēng shǐ duò顺风使舵
- bèi rén焙人
- lián rén廉人
- yǐn lù cān fēng饮露餐风
- hán fēng zǐ寒风子
- fēng gāo风高
- sù rén素人
- biàn fēng便风
- fēng rén风人
- dà fēng shī大风诗
- fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
- bēi fēng悲风
- fēng mù hán bēi风木含悲
- làn hǎo rén滥好人
- rú rén儒人
- lì yuē rén立约人
- cí wǎ nà rén茨瓦纳人
- láng fēng cén阆风岑
- diào rén调人
- wǎ rén瓦人
- shí yóu fēng石尤风
- héng rén衡人