词典锐敏	
	锐敏
词语解释
锐敏[ ruì mǐn ]
⒈ 精明敏捷;感觉灵敏;眼光尖锐。
例锐敏的观察者。
英acute;
引证解释
⒈ 精细而敏锐。
引《左传·哀公十一年》:“子羽 鋭敏,我不欲战而能默。”
杜预 注:“鋭,精也;敏,疾也。”
晋 陆机 《汉高祖功臣颂》:“潁阴 鋭敏,屡为军锋。”
《新唐书·蒋乂传》:“乂 性鋭敏,七岁时,见 庾信 《哀江南赋》,再读輒诵。”
杨沫 《青春之歌》第二部第十二章:“看不出这个有点书呆子气的人,在政治上竟还这么锐敏。”
国语辞典
锐敏[ ruì mǐn ]
⒈ 锐利敏捷。
引《左传·哀公十一年》:「子羽锐敏,我不欲战而能默,泄曰驱之。」
《文选·陆机·汉高祖功臣颂》:「颍阴锐敏,屡为军锋。」
			相关词语
		
	- guò mǐn过敏
 - mǐn duì敏对
 - ruì bù kě dāng锐不可当
 - jìn ruì tuì sù进锐退速
 - hóng mǐn弘敏
 - mǐn bó敏博
 - jǐng mǐn警敏
 - mǐn gěi敏给
 - xùn zhì shí mǐn逊志时敏
 - jīng ruì zhī shī精锐之师
 - mǐn xíng敏行
 - huá mǐn华敏
 - mǐn biàn敏辨
 - shén mǐn神敏
 - míng mǐn明敏
 - ruì cuò qì suǒ锐挫气索
 - mǐn xué敏学
 - mǐn shào敏劭
 - mǐn qiáng敏强
 - ruì lì锐利
 - wēn mǐn温敏
 - shēn mǐn深敏
 - xián mǐn闲敏
 - mǐn shí敏识
 - mǐn mài敏迈
 - yīng mǐn英敏
 - zhì mǐn质敏
 - ruì mǐn睿敏
 - huì mǐn惠敏
 - yǎng jīng xù ruì养精蓄锐
 
