词典上牲	
	上牲
词语解释
上牲[ shàng shēng ]
⒈ 上等的牺牲。指祭祀时用的豕和羊。
引证解释
⒈ 上等的牺牲。指祭祀时用的豕和羊。按,大高,祖先。
引《礼记·曾子问》:“曾子 问曰:‘宗子为士,庶子为大夫,其祭也,如之何?’ 孔子 曰:‘以上牲祭於宗子之家。’”
郑玄 注:“贵禄重宗也。上牲,大夫少牢。”
《淮南子·氾论训》:“夫饗大高而彘为上牲者,非彘能贤於野兽麋鹿也,而神明独饗之,何也?以为彘者家人所常畜,而易得之物也,故因其便以尊之。”
			相关词语
		
	- yú shàng bīng鱼上冰
 - xǐ shàng méi shāo喜上眉梢
 - zhá shàng霅上
 - shàng xiāng上襄
 - shàng shǒu gōng上首功
 - yī shàng shǒu一上手
 - shàng mù上墓
 - lóng yù shàng bīn龙驭上宾
 - shàng xì上系
 - tóu shēng头牲
 - shí shàng时上
 - shàng rén上人
 - shàng rǎng上壤
 - hǎi shàng zhú chòu海上逐臭
 - jiāng shàng江上
 - fā shàng zhǐ guàn发上指冠
 - shàng qiū上秋
 - qiǎo shàng jiā qiǎo巧上加巧
 - cǎo shàng shuāng草上霜
 - zhēng zhēng rì shàng蒸蒸日上
 - cì shàng huà xià刺上化下
 - shàng nóng fū上农夫
 - shàng fèng上奉
 - shàng wěi上尾
 - xiǎo shēng小牲
 - shàng shuǐ上水
 - shàng dà rén上大人
 - liù shēng六牲
 - shàng wèi上尉
 - bì xū shàng jiān碧虚上监
 
