词典圣门
圣门
词语解释
圣门[ shèng mén ]
⒈ 谓进入圣道之门。
⒉ 谓孔子的门下。亦泛指传孔子之道者。
引证解释
⒈ 谓进入圣道之门。
引汉 扬雄 《法言·修身》:“天下有三门:由於情欲,入自禽门;由於礼义,入自人门;由於独智,入自圣门。”
⒉ 谓 孔子 的门下。亦泛指传 孔子 之道者。
引汉 班固 《幽通赋》:“游圣门而靡救兮,虽覆醢其何补?”
宋 俞文豹 《吹剑四录》:“惟我朝诸公为义理之学,髣彿圣门气象尔。”
明 胡应麟 《少室山房笔丛·经籍会通三》:“余近得《颜子》三卷,亦国朝人裒集,虽谓有功圣门,可也。”
清 曾国藩 《圣哲画像记》:“周、张、程、朱,在圣门,则德行之科也。”
相关词语
- shèng bǐng zǐ圣饼子
- jué shèng qì zhī絶圣弃知
- zhuàn mén转门
- dōng mén yǎn东门眼
- yìng mén应门
- gǒng shèng拱圣
- xiān shèng xiān shī先圣先师
- ruì shèng nú瑞圣奴
- xuán shèng玄圣
- shèng jiào圣珓
- guì mén跪门
- mén kě zhāng luó门可张罗
- shèng xiāng圣相
- mén bàn门瓣
- mén zú门卒
- liǔ shèng huā shén柳圣花神
- mén lǘ zhī wàng门闾之望
- zhōng mén中门
- jīn mén dà qiáo金门大桥
- zhàng shèng杖圣
- chuǎng guǎ mén闯寡门
- lù mén路门
- dǐng lù mén鼎路门
- shé mén蛇门
- shèng chéng圣城
- shèng dù圣度
- zǒu mén lù走门路
- mén sī门司
- shèng cōng圣聪
- héng mén衡门