词典圣童
圣童
词语解释
圣童[ shèng tóng ]
⒈ 犹神童。
引证解释
⒈ 犹神童。
引《后汉书·张堪传》:“﹝ 张堪 ﹞年十六,受业 长安,志美行厉,诸儒号曰‘圣童’。”
《后汉书·循吏传·任延》:“任延 字 长孙,南阳 宛 人也。年十二,为诸生学於 长安,明《诗》、《易》、《春秋》,显名太学,学中号为 任圣童。”
宋 孔平仲 《续世说·夙慧》:“孙思邈 七岁就学,日诵千餘言。弱冠,善谈 庄 老 及百家之説,兼好释典, 洛州 总管 独孤信 见而叹曰:‘此圣童也。’”
清 王晫 《今世说·言语》:“曹 名 尔堪,字 子顾,浙江 嘉善 人。十岁能属文,十二岁善诗词,时人拟之圣童。”
相关词语
- dǔ shèng笃圣
- shèng shī圣师
- shèng dàn lǎo rén圣诞老人
- shān tóng shí làn山童石烂
- ér tóng zhī jiàn儿童之见
- shèng rén chū圣人出
- bǐng shèng禀圣
- jīn tóng yù nǚ金童玉女
- shèng duàn圣断
- ér tóng zǒu zú儿童走卒
- chèn tóng龀童
- yù shèng毓圣
- hàn shèng汉圣
- tóng gōng童工
- qīng tóng shén青童神
- tóng zhì童稚
- jūn shèng chén xián君圣臣贤
- tóng tǔ童土
- tóng gē童歌
- zhōng shèng忠圣
- míng shèng hú明圣湖
- shèng zǎo圣藻
- xiǎn shèng显圣
- tóng zǐ jī童子鸡
- guī xián jǔ shèng规贤矩圣
- yù tóng玉童
- shèng zǔ圣祖
- zhuān tóng颛童
- shèng róng圣容
- tóng shēn童身