词典圣裔	
	圣裔
词语解释
圣裔[ shèng yì ]
⒈ 圣人的后代。常专指孔子的子孙。
引证解释
⒈ 圣人的后代。常专指 孔子 的子孙。
引清 姚鼐 《赠孔撝约假归序》:“国家重德而尊师,加礼圣裔,典逾前代远甚。”
清 蒲松龄 《聊斋志异·娇娜》:“孔生 雪笠,圣裔也。”
鲁迅 《<且介亭杂文二集>后记》:“《在现代中国的孔夫子》是在六月号的《改造》杂志上发表的,这时我们的‘圣裔’,正在 东京 拜他们的祖宗,兴高采烈。”
			相关词语
		
	- shèng bǐng zǐ圣饼子
 - jué shèng qì zhī絶圣弃知
 - gǒng shèng拱圣
 - xiān shèng xiān shī先圣先师
 - ruì shèng nú瑞圣奴
 - xuán shèng玄圣
 - shèng jiào圣珓
 - shèng xiāng圣相
 - liǔ shèng huā shén柳圣花神
 - zhàng shèng杖圣
 - yì zhòu裔胄
 - shèng chéng圣城
 - hóng yì洪裔
 - shèng dù圣度
 - shèng cōng圣聪
 - shèng huì圣诲
 - shèng jì圣迹
 - shèng pǐn圣品
 - shèng xiǎo ér圣小儿
 - shèng huǒ圣火
 - tī yú rù shèng梯愚入圣
 - yè shèng táo叶圣陶
 - shèng yì圣意
 - zī shèng髭圣
 - gé fán chéng shèng革凡成圣
 - shèng zuò圣作
 - dà shèng大圣
 - shù shèng述圣
 - shèng suǐ圣髓
 - jué shèng qì zhì绝圣弃智
 
