词典时顺	
	时顺
词语解释
时顺[ shí shùn ]
⒈ 犹顺时。
引证解释
⒈ 犹顺时。
引《左传·成公十六年》:“用利而事节,时顺而物成。”
南朝 宋 谢灵运 《撰征赋》:“处险夷以解挫,弘忧虞以时顺。”
			相关词语
		
	- shí huì时晦
 - shùn fēng shǐ duò顺风使舵
 - shùn làng顺浪
 - yī wǎn fàn shí一碗饭时
 - shí yí shì qiān时移事迁
 - shùn jiàn顺谏
 - shí mù时暮
 - shí zé时泽
 - ān shí chǔ shùn安时处顺
 - hè hè shí míng赫赫时名
 - shí shàng时上
 - qì nì guī shùn弃逆归顺
 - shùn fēng chě fān顺风扯帆
 - shí yùn bù qí时运不齐
 - fāng shí芳时
 - shí qù时趣
 - tiáo shí髫时
 - shí shí kè kè时时刻刻
 - yī shí zhī xuǎn一时之选
 - shùn shí ér dòng顺时而动
 - shí yí wù huàn时移物换
 - ē zhì shùn qíng阿旨顺情
 - shí guāi yùn chuǎn时乖运舛
 - ruò shí若时
 - bó shí伯时
 - bǎi shùn百顺
 - kè shí课时
 - shí jì时祭
 - dìng shí zhōng定时钟
 - bù wù nóng shí不误农时
 
