词典时中
时中
词语解释
时中[ shí zhōng ]
⒈ 儒家谓立身行事,合乎时宜,无过与不及。
引证解释
⒈ 儒家谓立身行事,合乎时宜,无过与不及。
引《易·蒙》:“蒙亨,以亨行,时中也。”
孔颖达 疏:“谓居蒙之时,人皆愿亨,若以亨道行之,于时则得中也。”
《礼记·中庸》:“君子之中庸也,君子而时中。”
孔颖达 疏:“谓喜怒不过节也。”
明 归有光 《孟子叙道统而不及周公颜子》:“性善时中之论,义利王伯之辨, 孟子 之自任以道,非僭也。”
郑观应 《<盛世危言>初刊自序》:“时中,用也。所谓变易者,圣之权也。”
⒉ 有时料中。
引《汉书·张良传》:“陛下用臣计,幸而时中。”
国语辞典
时中[ shí zhōng ]
⒈ 合乎时宜而无过与不及。
引《礼记·中庸》:「君子之中庸也,君子而时中。小人之中庸也,小人而无忌惮也。」
相关词语
- dì zhōng hǎi地中海
- shí huì时晦
- zhěn zhōng jì枕中记
- yuàn zhōng愿中
- zhōng zhèn fǔ中镇抚
- yī wǎn fàn shí一碗饭时
- shí yí shì qiān时移事迁
- shì zhōng diāo侍中貂
- shí mù时暮
- dòng zhōng洞中
- shí zé时泽
- ān shí chǔ shùn安时处顺
- hè hè shí míng赫赫时名
- shí shàng时上
- zhōu zhōng dí guó舟中敌国
- zhōng shū gé中书格
- zhōng jì xiàn中继线
- zhōng mén中门
- yāng zhōng央中
- shí yùn bù qí时运不齐
- fāng shí芳时
- shí qù时趣
- fāng zhōng yǔ坊中语
- zhōng zhuān中专
- xīn zhōng huá bào新中华报
- tiáo shí髫时
- zhōng lì中利
- zhōng xiū中休
- shí shí kè kè时时刻刻
- zhōng guó xué中国学