词典矢镞	
	矢镞
词语解释
矢镞[ shǐ zú ]
⒈ 箭头。
引证解释
⒈ 箭头。
引《三国志·蜀志·关羽传》:“矢鏃有毒,毒入于骨。”
《新五代史·唐臣传·符存审》:“﹝ 存审 ﹞临终……因出其平生身所中矢鏃百餘而示之曰:‘尔其勉哉!’”
明 宋应星 《天工开物·佳兵》:“凡鏃,冶铁为之(《禹贡》砮石,乃方物,不适用)。北虏制如桃叶鎗尖, 广 南 黎 人矢鏃如平面铁铲,中国则三棱锥象也。”
			相关词语
		
	- shǐ sǐ矢死
 - xuán hú shè shǐ悬弧射矢
 - zhòng shǐ zhī dì众矢之的
 - hán shǐ xiāng gōng函矢相攻
 - yā shǐ鸭矢
 - shù shǐ jūn jīn束矢钧金
 - yuē shǐ约矢
 - shǐ yè矢液
 - shǐ rú yǔ xià矢如雨下
 - xuán shǐ悬矢
 - shǐ yuàn矢愿
 - shǐ méng矢盟
 - zú shǐ镞矢
 - huáng shǐ黄矢
 - lú shǐ卢矢
 - cán shǐ蚕矢
 - wēi shǐ危矢
 - dú shǐ毒矢
 - xié gōng jí shǐ櫜弓戢矢
 - shǐ jìn bīng qióng矢尽兵穷
 - jǐn náng hái shǐ锦囊还矢
 - yí shǐ遗矢
 - yǒng shǐ fú xuān永矢弗谖
 - shēn dāng shǐ shí身当矢石
 - qiāo shǐ敲矢
 - zhēn shǐ贞矢
 - dāo zhē shǐ jìn刀折矢尽
 - jī shǐ激矢
 - háo shǐ豪矢
 - gān shǐ干矢
 
