词典受土
受土
词语解释
受土[ shòu tǔ ]
⒈ 授予封地。
引证解释
⒈ 授予封地。
引《史记·秦始皇本纪》:“秦 之先 伯翳,尝有勋于 唐 虞 之际,受土赐姓。”
相关词语
- chuán shòu传受
- sī tǔ思土
- tǔ bāng土帮
- shòu mìng yú tiān受命于天
- shòu zhì受制
- jī tǔ chéng shān积土成山
- tǔ zhù土箸
- tǔ gěng土梗
- mín qíng tǔ sú民情土俗
- zhuì tǔ赘土
- shòu kuī受亏
- qiān shòu yì谦受益
- tǔ bāng土邦
- pǔ tiān shuài tǔ普天率土
- fū shòu肤受
- shòu xìng受姓
- láng tǔ狼土
- tǔ wéi zǐ土围子
- guó tǔ国土
- jū máo tāo tǔ苴茅焘土
- tǔ ǒu rén土偶人
- cùn tǔ chǐ jīn寸土尺金
- tǔ yí土仪
- shòu zhī pèi受支配
- shòu nán jié受难节
- kāi jiāng pì tǔ开疆辟土
- miàn sè rú tǔ面色如土
- huī tóu tǔ miàn灰头土面
- yī qiū tǔ一丘土
- tǔ jiǎo shé土脚蛇