词典衰季	
	衰季
词语解释
衰季[ shuāi jì ]
⒈ 衰微末世。
引证解释
⒈ 衰微末世。
引《后汉书·丁鸿传》:“昔 周 室衰季, 皇甫 之属专权於外,党类强盛,侵夺主埶,则日月薄食。”
宋 苏轼 《议学校贡举状》:“庶几得忠实之士,不致蹈衰季之风,则天下幸甚。”
明 张居正 《答宪长周友山言弭盗非全在不欲书》:“论者乃不惟 舜 皋 之所以致理者,而独用懦者姑息之説,衰季苟且之政以挠之,其无乃违明詔而诡国法乎?”
			相关词语
		
	- shuāi bèi衰惫
 - chéng shuāi成衰
 - shèng shuāi xīng fèi盛衰兴废
 - xīn lì shuāi jié心力衰竭
 - jì xié季胁
 - shuāi dēng衰灯
 - mò shuāi墨衰
 - qǐn shuāi寝衰
 - shū shuāi疏衰
 - shuāi zhài衰瘵
 - shuāi báo衰薄
 - shuāi cū衰粗
 - jīng jiǔ bù shuāi经久不衰
 - shì zhòng shēn shuāi事重身衰
 - rì jìn bù shuāi日进不衰
 - jì yǒu bó xiōng季友伯兄
 - shuāi zhēng衰征
 - shuāi xiè衰谢
 - xiǔ shuāi朽衰
 - shuāi è衰恶
 - diāo shuāi雕衰
 - sān jì三季
 - nián lǎo lì shuāi年老力衰
 - zhù shuāi住衰
 - jì jié hú季节湖
 - jì kǎo季考
 - shuāi chèn衰疢
 - yuè jì huā月季花
 - shuāng jì dào双季稻
 - shuāi ān衰闇
 
