词典耍蛮
耍蛮
词语解释
耍蛮[ shuǎ mán ]
⒈ 〈方〉:蛮不讲理。
英be rude;
相关词语
- zhū mán诸蛮
- mán zuò蛮作
- mán zhēng chù dòu蛮争触斗
- mán shì蛮市
- dòng mán洞蛮
- mán nú蛮奴
- zhǐ rì mán指日蛮
- shēng mán生蛮
- shuǎ dān ér耍单儿
- mán zuǒ蛮左
- mán zōu蛮陬
- mán gōng蛮功
- yí mán夷蛮
- mán jīng蛮荆
- chī shuǎ痴耍
- mán qì蛮气
- shuǎ qián耍钱
- jiān shuǎ尖耍
- shān mán山蛮
- mán jǐn蛮锦
- shuǎ huā qiāng耍花腔
- mán chóng蛮虫
- xiào shuǎ tóu huí笑耍头回
- mán zhā蛮查
- mán lǔ蛮虏
- qiǎn mán浅蛮
- mán jūn蛮君
- mán zú蛮族
- wǔ shuǐ mán五水蛮
- mán pān wǔ jīng蛮攀五经