词典霜风
霜风
词语解释
霜风[ shuāng fēng ]
⒈ 刺骨寒风。
⒉ 指严明的风纪。
引证解释
⒈ 刺骨寒风。
引北周 庾信 《卫王赠桑落酒奉答》诗:“霜风乱飘叶,寒水细澄沙。”
宋 柳永 《八声甘州》词:“渐霜风凄紧,关河冷落,残照当楼。”
元 李寿卿 《度柳翠》第三折:“断不了你那 章臺 上霜风淅淅, 渭城 边烟雨霏霏。”
⒉ 指严明的风纪。
引南朝 梁 何逊 《七召·治化》:“政德洽於霜风,教义穷於足跡。”
相关词语
- shuāng chán霜蟾
- lín fēng yù shù临风玉树
- shùn fēng shǐ duò顺风使舵
- yǐn lù cān fēng饮露餐风
- hán fēng zǐ寒风子
- fēng gāo风高
- biàn fēng便风
- fēng rén风人
- dà fēng shī大风诗
- fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
- shuāng sōng霜松
- shuāng gāo霜皋
- bēi fēng悲风
- fēng mù hán bēi风木含悲
- shuāng jiǎo霜角
- shuāng sè霜色
- shuāng yè霜叶
- shuāng lù zhī chén霜露之辰
- láng fēng cén阆风岑
- shí yóu fēng石尤风
- wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
- líng shuāng凌霜
- lì wǎn tuí fēng力挽颓风
- gǔ fēng谷风
- zhè shuāng蔗霜
- yún yǒng fēng fēi云涌风飞
- dòu shuāng ào xuě斗霜傲雪
- bái yù shuāng白玉霜
- yún chē fēng mǎ云车风马
- shùn fēng chě fān顺风扯帆