词典霜晴	
	霜晴
词语解释
霜晴[ shuāng qíng ]
⒈ 霜后的晴天。
引证解释
⒈ 霜后的晴天。
引五代 王定保 《唐摭言·韦庄奏请追赠不及第人近代者》:“风下霜晴,寒鐘自声;发为子文,鏗鏘杳清。”
宋 王千秋 《贺新郎·石城吊古》词:“弔古城东去。正高秋,霜晴木落,路通洲渚。”
元 方回 《王千三岭》诗:“霜晴村落全如画,一见都忘上岭难。”
			相关词语
		
	- shuāng chán霜蟾
 - qíng kǎ晴咔
 - shuāng sōng霜松
 - shuāng gāo霜皋
 - shuāng jiǎo霜角
 - shuāng sè霜色
 - shuāng yè霜叶
 - shuāng lù zhī chén霜露之辰
 - líng shuāng凌霜
 - zhè shuāng蔗霜
 - dòu shuāng ào xuě斗霜傲雪
 - bái yù shuāng白玉霜
 - shuāng gān霜柑
 - shuāng gàn霜干
 - cǎo shàng shuāng草上霜
 - qíng kōng晴空
 - huái shuāng怀霜
 - shuāng sī霜丝
 - láng shuāng琅霜
 - shuāng shuǐ霜水
 - shuāng hè霜鹤
 - shuāng lǚ霜缕
 - shuāng jǐng霜井
 - qíng kōng wàn lǐ晴空万里
 - fēi shuāng霏霜
 - shuāng diāo xià lǜ霜凋夏緑
 - shuāng biāo霜标
 - shuāng qì霜碛
 - lù jiǎo shuāng鹿角霜
 - yán shuāng盐霜
 
