词典爽曙	
	爽曙
词语解释
爽曙[ shuǎng shǔ ]
⒈ 明晓。
引证解释
⒈ 明晓。
引《文选·左思<魏都赋>》:“且夫寒谷丰黍,吹律暖之也;昏情爽曙,箴规显之也。”
吕向 注:“爽,明;曙,晓也。箴规,教戒也。二客言昏曙之情所以明晓者,先生戒使然也。”
《文选·颜延之<皇太子释奠会作>诗》:“浚明爽曙,达义兹昏。”
吕延济 注:“言大明自暗而生,且不差其曙;达义从昏情而发明。”
			相关词语
		
	- tōng shǔ通曙
 - cuì shuǎng脆爽
 - sēn shuǎng森爽
 - duān shuǎng端爽
 - kāi shuǎng开爽
 - shuǎng hù爽笏
 - kāi shǔ开曙
 - fēn xiāo dá shǔ分宵达曙
 - kāng shuǎng慷爽
 - háo fà bù shuǎng毫发不爽
 - shuǎng cuì爽脆
 - shén qīng qì shuǎng神清气爽
 - shǔ huī曙晖
 - xuě shuǎng zǐ雪爽子
 - máo fā bù shuǎng毛发不爽
 - háo lí bù shuǎng毫厘不爽
 - ráo shuǎng饶爽
 - shuǎng miù爽缪
 - shǔ xīng曙星
 - yīng zī sà shuǎng英姿飒爽
 - lí shǔ邌曙
 - shuǎng yuē爽约
 - shǔ huá曙华
 - shuǎng wèi爽味
 - shuǎng rán zì shī爽然自失
 - chè shǔ彻曙
 - bào yìng bù shuǎng报应不爽
 - shuǎng shì爽适
 - shuǎng lài爽籁
 - shuǎng jié爽捷
 
