词典顺旨	
	顺旨
词语解释
顺旨[ shùn zhǐ ]
⒈ 亦作“顺指”。
⒉ 谓曲意逢迎。
引证解释
⒈ 亦作“顺指”。谓曲意逢迎。
引汉 扬雄 《谏不受单于朝书》:“季布 曰:‘ 噲 可斩也,妄阿顺指!’”
《后汉书·逸民传·严光》:“位至鼎足,甚善。怀仁辅义天下悦,阿諛顺旨要领絶。”
《三国志·吴志·王蕃传》:“蕃 体气高亮,不能承颜顺指,时或迕意,积以见责。”
《旧唐书·外戚传·吴凑》:“但人多顺旨不言,若再三启諫,必动宸情,则生民受赐。”
宋 朱熹 《与周丞相札子》:“阿諛顺指以为固位之术,牢笼媢嫉以为植党之计。”
			相关词语
		
	- shùn fēng shǐ duò顺风使舵
 - shùn làng顺浪
 - huáng zhǐ皇旨
 - shùn jiàn顺谏
 - ān shí chǔ shùn安时处顺
 - wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
 - qì nì guī shùn弃逆归顺
 - shùn fēng chě fān顺风扯帆
 - zhǐ yáo旨肴
 - shùn shí ér dòng顺时而动
 - yí zhǐ遗旨
 - ē zhì shùn qíng阿旨顺情
 - bǎi shùn百顺
 - cí wēi zhǐ yuǎn辞微旨远
 - shùn máo mō lǘ顺毛摸驴
 - shùn shuǐ tuī zhōu顺水推舟
 - shùn ěr顺耳
 - héng sān shùn sì横三顺四
 - shùn jì顺寂
 - qiān shùn谦顺
 - nǚ shùn女顺
 - shùn zhī顺祗
 - xún shùn循顺
 - bīng shì lǐ shùn冰释理顺
 - fù shùn副顺
 - shùn jǔ顺矩
 - shùn yán顺言
 - ěr shùn耳顺
 - jìn zhǐ进旨
 - yán shùn沿顺
 
