词典天清
天清
词语解释
天清[ tiān qīng ]
⒈ 天气清朗。
引证解释
⒈ 天气清朗。
引汉 荀悦 《汉纪·成帝纪四》:“天清,晏然无云。”
唐 韩愈 《明水赋》:“夜寂天清,烟消气明。”
相关词语
- qīng nòng清弄
- tiān bù天篰
- qīng shú清熟
- qíng tiān jià hǎi檠天架海
- qīng yáng清阳
- qīng xuē清削
- qīng chāo清超
- hàn tiān zhèn dì撼天震地
- rén dìng shèng tiān人定胜天
- qīng miào qì清庙器
- qí tiān hóng fú齐天洪福
- tiān yā天呀
- qīng gōng chú dào清宫除道
- shòu mìng yú tiān受命于天
- bái bǎn tiān zǐ白版天子
- qīng xiān清鲜
- lù tiān露天
- tiān jīn kuài bǎn天津快板
- qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
- yī yè tiān一夜天
- péng tiān鹏天
- sè dǎn rú tiān色胆如天
- tiān píng dì chéng天平地成
- tiān wáng táng天王堂
- tiān qū天区
- tōng tiān méi通天眉
- tiān jiǎ yīn yuán天假因缘
- qīng cāng chá kù清仓查库
- fā hǎn lián tiān发喊连天
- qīng lǐ清理