词典田壤
田壤
词语解释
田壤[ tián rǎng ]
⒈ 犹田地。
引证解释
⒈ 犹田地。
引宋 韩维 《答和叔城东寻春》:“时属积雪霽,田壤坟以苏。”
明 刘三吾 《野庄赋》:“宅幽兮势广,宜尔居兮与尔田壤。”
相关词语
- shàn tián善田
- tián huì田浍
- jī rǎng gē击壤歌
- shàng rǎng上壤
- yóu qì tián油气田
- jiě jiǎ guī tián解甲归田
- xīn tián心田
- luò yáng tián洛阳田
- guā tián zhī xián瓜田之嫌
- zhōng dān tián中丹田
- qín tián shuǐ yuè秦田水月
- yì tián驿田
- tiǎn yán tiān rǎng靦颜天壤
- lóng dé zài tián龙德在田
- tián jiǎo田脚
- jiù tián僦田
- jiǒng gé xiāo rǎng迥隔霄壤
- bāng rǎng邦壤
- lán tián chū yù蓝田出玉
- biàn tián弁田
- shèng rǎng胜壤
- xī rǎng西壤
- gōng xiè tián公廨田
- tián páo田袍
- jū rǎng掬壤
- wéi tián围田
- tián lù田路
- tián shè gōng田舍公
- yíng tián shǐ营田使
- miǎn yán tiān rǎng腼颜天壤