词典天食
天食
词语解释
天食[ tiān shí ]
⒈ 谓禀受于自然。
引证解释
⒈ 谓禀受于自然。
引《庄子·德充符》:“圣人不谋,恶用知?不斲,恶用胶?无丧,恶用德?不货,恶用商?四者,天鬻也。天鬻者,天食也。”
成玄英 疏:“鬻,食也。食,禀也。天,自然也。以前四事,苍生有之,禀自天然,各率其性,圣人顺之,故无所用己也。”
相关词语
- tiān bù天篰
- qíng tiān jià hǎi檠天架海
- shú shí孰食
- shī shí施食
- wǎn shí晩食
- hàn tiān zhèn dì撼天震地
- shí zhù食箸
- rén dìng shèng tiān人定胜天
- qí tiān hóng fú齐天洪福
- lù shí禄食
- jǐng xiè bù shí井渫不食
- tiān yā天呀
- shòu mìng yú tiān受命于天
- chī piān shí吃偏食
- bái bǎn tiān zǐ白版天子
- lù tiān露天
- tiān jīn kuài bǎn天津快板
- zī shí粢食
- yī yè tiān一夜天
- rǔ shí乳食
- shí táng食堂
- shí bù xià yàn食不下咽
- jiǔ shí zhēng zhú酒食征逐
- péng tiān鹏天
- sè dǎn rú tiān色胆如天
- měi shí gān qǐn美食甘寝
- tiān píng dì chéng天平地成
- tiān wáng táng天王堂
- bàn shí伴食
- tiān qū天区