词典田矢	
	田矢
词语解释
田矢[ tián shǐ ]
⒈ 射猎用的箭。
引证解释
⒈ 射猎用的箭。
引《周礼·考工记·矢人》:“兵矢、田矢五分,二在前、三在后。”
郑玄 注:“田矢,谓矰矢。”
孙诒让 正义:“茀矢矰矢,直言弋射,不言田猎,而云田矢者,弋射即是田猎也。”
			相关词语
		
	- shàn tián善田
 - tián huì田浍
 - shǐ sǐ矢死
 - xuán hú shè shǐ悬弧射矢
 - yóu qì tián油气田
 - jiě jiǎ guī tián解甲归田
 - xīn tián心田
 - luò yáng tián洛阳田
 - guā tián zhī xián瓜田之嫌
 - zhōng dān tián中丹田
 - zhòng shǐ zhī dì众矢之的
 - qín tián shuǐ yuè秦田水月
 - hán shǐ xiāng gōng函矢相攻
 - yì tián驿田
 - lóng dé zài tián龙德在田
 - yā shǐ鸭矢
 - tián jiǎo田脚
 - jiù tián僦田
 - lán tián chū yù蓝田出玉
 - shù shǐ jūn jīn束矢钧金
 - biàn tián弁田
 - yuē shǐ约矢
 - shǐ yè矢液
 - gōng xiè tián公廨田
 - tián páo田袍
 - wéi tián围田
 - tián lù田路
 - tián shè gōng田舍公
 - yíng tián shǐ营田使
 - qīng tián hé青田核
 
